Trang

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013

Hà Nội - quay đều những vòng xe

Nhóm đạp xe chúng tôi đã hẹn nhau phượt đêm Hà Nội từ giữa mùa thu, nhưng vì nhiều lý do nên chỉ khi gió đông thổi trên khắp nẻo đường phố, chuyến xe đạp đêm mới có thể lăn bánh khởi hành.

 

Điểm tập trung là trước Lăng Bác. Tối thứ bảy, gần đến giờ làm lễ hạ cờ, rất đông các bạn trẻ đứng chụp ảnh trước quảng trường lăng. Các bác trung niên đều đặn nhịp tập thể dục trong không khí se lạnh, lất phất sương.

 

 

Lăng Bác về đêm

 

 

Lễ hạ cờ hàng ngày

 

Phía bên này phần sân quảng trường, từng tốp thanh niên ngồi trò chuyện vui vẻ. Nửa bên kia, các anh lính trong đồng phục trắng vẫn trang nghiêm ôm súng giữ yên giấc ngủ của Người.

21 giờ đêm bắt đầu lễ hạ cờ. Dòng xe hối hả lướt qua đường Độc Lập cũng như lắng lại trong giây phút trang nghiêm.

 

Sau khi chứng kiến lễ hạ cờ, hành trình theo vòng bánh xe hướng về đường Thanh Niên, hồ Tây, hồ Trúc Bạch. Đầu đông, trời khá lạnh, lác đác vài đôi thanh niên nam nữ tay trong tay đứng trò chuyện phía mạn ven hồ.

 

Con đường này với giới trẻ Hà Nội nên gọi là “con đường tình yêu” thì sẽ đúng nghĩa hơn. Góc hồ ban ngày thường được chọn làm nơi chụp ảnh cưới, vào đêm vẫn lung linh trong ánh sáng điện phản chiếu trên mặt nước.

 

 

Đường Thanh Niên giữa hồ Trúc Bạch và hồ Tây

 

 

Đôi bạn trẻ trên cầu Long Biên

 

Từ đây, rẽ phải là tới đoạn đường Yên Phụ chạy về hướng Hàng Đậu. Chút rùng mình thoảng qua khi bất ngờ gặp làn hơi nước lạnh tỏa ra từ nhà máy nước Yên Phụ. Những giàn lọc nước vẫn bận rộn buông âm thanh rào rào không ngừng nghỉ, về đêm như vang vọng rõ hơn.

 

23 giờ, điểm đến tiếp theo là cầu Long Biên. Từ cầu Long Biên, nhìn xuôi theo dòng chảy là cầu Chương Dương. Hai cây cầu như hai thế hệ con người của thành phố. Một chút trầm cũ của lớp tiền bối đi trước, một chút hào nhoáng của giới trẻ hiện đại. Nếu cầu Long Biên đẹp bằng nét kiến trúc độc đáo, dáng thời gian in bóng trên từng nhịp dầm thân thì cầu Chương Dương cuốn hút bởi chính năng lực phục vụ của mình.

 

 

 

Cầu Long Biên về đêm

 

Ánh sáng từ những cột đèn cùng luồng xe cộ tấp nập cả đêm là ánh sáng của nhịp sống thành phố Hà Nội. Ai đó từng nói rằng, nếu muốn đánh giá sự phát triển của một đô thị hiện đại, từ trên cao, chỉ cần nhìn mức độ chiếu sáng của nó về đêm.

 

Cầu Long Biên còn được gọi là “cầu tình yêu”, chỉ dành cho xe máy, phương tiện thô sơ, không gian trên cầu có nhiều những khoảng thoáng mở rộng ra từ làn đường bộ, vì vậy, giới trẻ thành phố rất thích lên cầu hóng gió, trò chuyện. Các dịch vụ kèm theo cũng mọc lên mỗi tối: mùa hè là trà đá, hướng dương… Mùa đông là ngô nướng, hạt dẻ, cá mực nướng … Dọc lan can cầu, bạn sẽ rất dễ bắt gặp những chiếc khóa nho nhỏ, đề tên ai đó kèm theo những hình vẽ trái tim hay lời yêu thương. Chủ nhân của chúng có thể là đôi bạn nào đó đang líu ríu trò chuyện, hoặc cũng có thể giờ đã trưởng thành, đi làm xa, nhưng đều có điểm chung là mong một lúc nào đó trở lại vẫn thấy chiếc khóa tình yêu bền vững của mình.

 

 

Cầu Chương Dương nhìn từ cầu Long Biên lung linh trong ánh điện

 

Chợ Long Biên đã sang ngày mới. 1 giờ sáng, hai nửa thành phố như tách biệt hoàn toàn. Bên ngoài kia, làn đường đêm tĩnh lặng, nhà nhà say ngủ, lác đác xe qua. Còn phía chợ trong này, những mảnh đời vẫn tất bật mưu sinh.

 

Các loại hàng hóa: dưa hấu, cà rốt, khoai tây, cà chua, gừng, tỏi, nghệ, rau xanh… được đưa về từ khắp các tỉnh thành. Hàng được bốc dỡ lên xuống, tiếng trao đổi, mặc cả qua lại của những người buôn sớm… nhộn nhịp hơn hẳn ban ngày. Rồi từ đây, từng xe chở rau củ quả lại tỏa đi khắp mọi quầy hàng thủ đô Hà Nội.

 

 

 

Chợ Long Biên sôi động về đêm

 

 

Phượt ký của Hoàng Hà Mai

 

Hoa bằng lăng nhuộm tím đường phố Hà Nội

Mỗi độ tháng 5 về. Bằng lăng tím ngắt trời Hà Nội, tím ngọt ngào cả nỗi nhớ không tên.

Cơn mưa rào chiều qua về ngang trên phố. Tiếng sấm rền vang như tiếng cười trẻ thơ trong trẻo. Vậy là mùa hạ đã về thật rồi! Mùa hạ về mang theo những nhớ những thương, những cảm xúc không thể gọi thành tên.

 

Và, mang cho cả đất trời Hà Nội, những sắc tím bằng lăng...

 

 

Hà Nội những ngày mùa hạ, chạy xe chầm chậm trên phố, để nắng xuyên qua vai, để gió nhởn nhơ vờn bắt những sợi tóc mai lòa xòa trên má, mới thấy thành phố mình sao mà đẹp và yên bình đến thế.

Hà Nội những ngày mùa hạ, đi trên phố, đã thấy bằng lăng biêng biếc tím một góc trời. Bâng quơ tự hỏi, mùa băng lăng đã về tự bao giờ?

 

 

 

Tháng Tư đã đi qua, để lại cho Hà Nội một mùa loa kèn trắng tinh khôi. Tháng Năm về bất chợt, gọi cả một mùa tím bằng lăng.

 

 

Những buổi sáng dậy sớm đi làm, bắt gặp bằng lăng tím dịu dàng trên từng góc phố, sân trường, cứ ngẩn ngơ nhìn như nuối tiếc một điều gì đó xa xôi. Ký ức về tuổi học trò áo trắng đến trường biết bao kỉ niệm, thầy cô, bè bạn và cả màu tím bằng lăng.

 

 

Những buổi chiều tan tầm vội vã bon chen giữa tắc đường, khói bụi Hà Nội để về nhà, giữa những nhọc nhằn mỏi mệt của một ngày dài xếp nếp, ánh mắt vô tình chạm phải những đóa bằng lăng tím ngắt trời. Tự nhiên thấy lòng mình bình yên nhiều quá.

 

Lại nghĩ vẫn vơ, rằng suốt cả một mùa hoa, bằng lăng chỉ biết mang sắc tím của mình làm đẹp cho đời, cho người. Phải chăng vì không có hương, chỉ có sắc, nên lúc nào băng lăng cũng cháy hết mình trong màu tím thủy chung.

 

 

 

 

 

 

 

 

Những ngày bằng lăng tím ngắt trời Hà Nội, nghe mơ hồ trong tim mình một nỗi nhớ rất riêng...

 

Minh Hiền

Ảnh: Trường Gian

 

Soi khác biệt giữa Sài Gòn - Hà Nội qua tranh

Có thể thấy được những hình ảnh ấn tượng, cô đọng và hài hước khi “soi” Sài Gòn và Hà Nội qua cùng một lăng kính.

 

Một bộ ảnh đồ họa có tựa đề The Difference Between Hanoi and Saigon (tạm dịch: Sự khác biệt giữa Hà Nội và Sài Gòn) của tác giả Lê Duy Nhất đang rất được lòng cư dân mạng khi mô tả nét khác biệt giữa Hà Nội và Sài Gòn bằng một cách thể hiện ấn tượng.

 

Thanh Niên Online giới thiệu cùng bạn đọc bộ ảnh The Difference Between Hanoi and Saigon của chàng trai 27 tuổi này (phần chú thích thể hiện quan điểm riêng của tác giả bộ ảnh):

 

 

Trên đường phố Hà Nội có nhiều gánh hàng rong. Trên đường phố Sài Gòn có nhiều xe đẩy bán hàng rong

 

 

Ở Hà Nội có nhiều gánh hàng hoa, xe đạp chở hoa bán rong. Sài Gòn dường như không có hình ảnh này. Người Sài Gòn thường mua trong các tiệm hoa tươi

 

 

Mâm ngũ quả bày lên bàn thờ trong những ngày Tết Nguyên đán của người Hà Nội và người Sài Gòn cũng rất khác nhau

 

 

Tết đến, xuân về, Hà Nội có hoa đào, Sài Gòn có hoa mai

 

 

Người Hà Nội có “thú” ăn phở trong các quán vỉa hè, bên lề đường, trong ngõ phố cổ. Người Sài Gòn thường thưởng thức phở trong tiệm ăn, nhà hàng

 

 

Hình ảnh bữa sáng ở Hà Nội gắn liền với tô phở nóng hổi, ở Sài Gòn gắn liền với ly cà phê

 

 

Trong bữa cơm, các gia đình ở Hà Nội thường có “phép tắc” mời cơm. Ở Sài Gòn, điều này không mấy phổ biến

 

 

Hà Nội có bún chả. Sài Gòn có cơm tấm

 

 

Người Sài Gòn ăn ngọt và cay hơn người Hà Nội

 

 

Người Hà Nội thích uống trà nóng. Người Sài Gòn thích uống cà phê đá

 

 

Ở Hà Nội, địa điểm lý tưởng để “buôn chuyện” là những quán trà đá, trà chanh vỉa hè. Ở Sài Gòn, địa điểm lý tưởng để “tám chuyện” là những quán cà phê bệt

 

 

Người Hà Nội thường tiếp khách bằng trà. Người Sài Gòn thường tiếp khách bằng nước suối, nước ngọt

 

 

Những cơn mưa ở Hà Nội có thể kéo dài dầm dề. Mưa ở Sài Gòn đến nhanh và tạnh nhanh

 

 

Có vẻ như văn hóa công việc “cấp trên, cấp dưới” giữa Hà Nội và Sài Gòn cũng có rất nhiều điều khác biệt

 

 

Giọng nói chắc chắn là điểm khác biệt đặc trưng nhất giữa người Hà Nội và người Sài Gòn

 

 

Trong văn hóa ứng xử, dường như người Hà Nội thiên về sự khéo léo, văn hoa trong lời ăn tiếng nói. Trong khi đó, người Sài Gòn đề cao sự thẳng thắn, không vòng vo

 

 

Ngay cả chiếc “mũ đồng phục” của cảnh sát giao thông ở Hà Nội và Sài Gòn cũng có kiểu dáng rất khác nhau

 

 

Cỗ cưới ở Hà Nội thường ăn buổi trưa. Tiệc cưới ở Sài Gòn thường ăn buổi tối

 

 

Đàn ông Hà Nội thường đi nhậu sau lúc tan sở, xế chiều, xẩm tối và cố gắng về nhà trước khi quá khuya. Đàn ông Sài Gòn có thể nhậu thâu đêm suốt sáng

 

 

Người Hà Nội có vẻ thức dậy sớm hơn người Sài Gòn

 

 

Ở Hà Nội thông dụng loại taxi 4 chỗ. Ở Sài Gòn, taxi 7 chỗ lại thông dụng hơn

 

 

Khái niệm “xe đẹp hay xe xấu” ở Sài Gòn không mấy phổ biến như ở Hà Nội

 

 

Phong cách ăn mặc ở Hà Nội theo quy chuẩn hơn. Ở Sài Gòn thoải mái hơn

 

 

Hà Nội có nhiều hồ lớn trong nội thành hơn Sài Gòn

 

 

Một điểm tương đồng giữa Hà Nội và Sài Gòn đó là tắc đường

 

 

Nhịp sống của Sài Gòn có vẻ hối hả hơn Hà Nội

 

 

Những đồ vật khiến người Hà Nội và người Sài Gòn hoài cổ cũng rất khác nhau

 

 

Theo như Lê Duy Nhất thì khi đã yêu Hà Nội, Sài Gòn hay một thành phố nào khác, có lẽ sẽ không mấy khó khăn để vượt qua rào cản văn hóa, thích nghi và hòa nhập với môi trường sống, người dân của thành phố đó.

 

Lê Duy Nhất quê Thanh Hóa, đã chuyển vào sống và làm việc tại Sài Gòn hơn 10 năm. Ý tưởng thực hiện bộ ảnh đồ họa The Difference Between Hanoi and Saigonnhen nhóm trong đầu chàng trai 27 tuổi này sau khi tham gia một cuộc thi thiết kế đồ họa liên quan đến hình ảnh và văn hóa Việt Nam.

 

Duy Nhất chia sẻ rằng bản thân anh gặp không ít khó khăn khi lựa chọn ra những nét khác biệt “dễ thương” để đưa vào bộ ảnh: “Trước đây đã có nhiều bài so sánh Hà Nội và Sài Gòn theo cả hướng tiêu cực và tích cực. Mình thì chỉ mong muốn giới thiệu cuộc sống hai miền, không hề có ý định khen chê miền nào cả”.

 

Lý giải về quyết định viết chú thích ảnh bằng tiếng Anh, Duy Nhất chia sẻ: “Mình chọn ngôn ngữ này bởi nó có vẻ xúc tích, cô đọng hơn. Vừa có thể giới thiệu về văn hóa Hà Nội, Sài Gòn hay cả Việt Nam với bạn bè quốc tế và cũng để “né” những từ ngữ tạo cảm giác phân biệt vùng miền”.

 

 

Linh San

Ảnh: Nhân vật cung cấp

 

Lang thang gánh hàng rong Hà Nội

Hà Nội 36 phố phường với những mái ngói xô nghiêng, với những gánh hàng rong bạc màu rêu phong của phố cũ. Theo thời gian, Hà Nội đã thay cho mình một màu áo mới. Những bức tường rêu phong nơi phố cổ không còn như xưa. Thay vào đó là dãy nhà mái cao tầng, là những khu trung tâm thương mại rộng lớn.

Người ta chỉ còn nhìn thấy một Hà Nội xa xưa trong đáy hồ Gươm, hồ Tây và những gánh hàng rong mà người ta gọi là “kẻ chợ”. Người Hà Nội như nhìn thấy chính họ ở một thời đã qua.

 

 

Hà Nội trong ký ức thời thơ ấu của thế hệ 8X, là những ngày chân đất chạy dọc ngang những con phố, tiếng cười lách cách hòa lẫn tiếng rao trầm bổng của những cô bán hàng rong

 

 

Những ngày tháng cũ xưa ấy, trên căn gác nhỏ, giấc ngủ trưa của tôi chập chờn trong hình ảnh những cô hàng rong tất tả quảy gánh bán hàng

 

 

Hà Nội 36 phố phường với những mái ngói xô nghiêng với những gánh hàng rong bạc màu rêu phong của phố cũ, và những người bán hàng rong đã gánh cả mặn mòi trên đôi vai tảo tần

 

Hà Nội có thể già đi. Nhưng những gánh hàng rong chẳng bao giờ cũ. Hàng rong có tự bao giờ, chẳng ai hay. Chỉ biết rằng một Hà Nội ngày xưa và một Hà Nội nay, những gánh hàng rong đã trở thành một điều gì đó rất đỗi thân quen, thường nhật, là một nét văn hóa đẹp mà bất cứ ai xa Hà Nội cũng chẳng bao giờ có thể quên.

 

Lững thững bước qua từng con phố, bất kể ngày nắng hay mưa, bất kể mùa đông lạnh cắt da cắt thịt, hay mùa hạ với cái nắng nóng bỏng rát vai gầy, những người gánh hàng rong vẫn mải miết bươn chải với nỗi lo cơm áo, gạo tiền.

 

 

 

Chỉ là đôi quang gánh, chiếc xe đạp đạp, xe đẩy, đôi khi là cái mẹt, cái thúng, nhưng hàng hóa họ rao bán lại rất phong phú. Có thể là thức quà vặt của người Hà Nội, đôi khi là gánh hàng hoa, mẹt quả, đồ mây tre đan, vật dụng hàng ngày...

 

 

 

Với mỗi tuyến phố, cung đường mà họ đã đi qua, những gánh hàng rong đã gánh cả những yêu thương, những ký ức về một Hà Nội thân thương

Trong một buổi sớm mai bình yên, hay giữa những buổi trưa yên ả, cũng có thể là một chiều muộn tấp nập xe cộ qua đường, bất chợt nghe thấy một tiếng rao như điệp khúc thân quen, thường nhật, tan loãng dần vào cái không gian ồn ào náo nhiệt của người và xe. Bỗng thấy những mỏi mệt ngày thường của mình như tan ra, rơi nhẹ bẫng.

 

 

 

Tiếng rao bán hàng rong mang theo cả ước mơ, khát vọng về một sự ổn định, ấm no trong cuộc sống mưu sinh tất bật

 

 

 

Theo thời gian, Hà Nội chuyển mình thay áo mới, những tòa nhà cao tầng, những khu đô thị mới mọc lên thay cho những ngôi nhà cổ, những phố vắng khi xưa giờ chen chúc xe và người.

 

Khi những nhà hàng, những quán ăn sang trọng ở Hà Nội, những quán cà phê và đủ mọi thứ đèn mọc lên như nấm giữa cái thành phố nhộn nhịp này, những gánh hàng rong như sợi xích của thời gian lưu giữ lại những nếp văn hóa thắm đượm cái tình, cái hồn của người Việt.

 

 

 

Minh Hiền

Ảnh: Đức Hiệp